Kết quả tìm kiếm cho "bị treo còi vĩnh viễn"
Kết quả 1 - 12 trong khoảng 88
Trong dịp lễ Giáng sinh và chào đón năm mới 2025, Sa Pa đã xây dựng nhiều sản phẩm du lịch hấp dẫn, độc đáo thu hút khách du lịch trong nước và quốc tế.
Cách đây 200 năm, kênh Vĩnh Tế đã được khơi đào bằng sức lao động của hàng chục ngàn dân phu và binh lính, trong điều kiện thiên nhiên vô cùng khắc nghiệt nơi biên thùy Tây Nam đất nước. Từng đoạn kênh hoàn thành ghi dấu biết bao sự hy sinh, mất mát của tiền nhân, nhằm để lại lợi ích lâu dài cho các thế hệ con cháu ngày nay.
An Giang gây ấn tượng mạnh mẽ với du khách bởi vẻ đẹp bình dị của vùng sông nước miền Tây, nơi có sự pha trộn và hội tụ của nhiều nền văn hóa đặc sắc.
“Khi tôi chào đời đất nước đã liền thân/ Nhưng nỗi đau vẫn mãi còn âm ỉ/ Chiến tranh với tôi là những câu chuyện kể/ Và những bác cựu binh không nguyên vẹn ngày về!” (Chiến tranh – Phan Thúc Định). Cảm xúc nghẹn ngào càng trở nên mãnh liệt trong tháng 7 tri ân, khi triệu trái tim hướng về Ngày thương binh - Liệt sĩ (27/7), bằng những hành động tri ân, đáp nghĩa, ghi nhớ công ơn anh hùng, liệt sĩ.
Cô Xoan thẫn thờ ngước đôi mắt buồn rười rượi nhìn lên. Trên cao những cành xoan rùng mình phe phẩy những cánh tay đưa tiễn cùng với bao nhiêu là những chiếc lá xanh xanh đồng loạt rì rào tấu lên những lời chúc phúc chắc chỉ mình cô mơ hồ cảm được.
Hạ Long là một điểm du lịch rất hoàn hảo bởi ngoài cảnh sắc thiên nhiên đã được cả thế giới công nhận còn có nhiều khu vui chơi giải trí nổi bật.
Chủ tịch Hồ Chí Minh hết sức coi trọng việc nêu gương: “Một tấm gương sống còn có giá trị hơn một trăm bài diễn văn tuyên truyền”. Sự nêu gương ấy xuất phát từ cán bộ, đảng viên, người đứng đầu, rồi lan rộng ra Nhân dân. Mỗi người sẽ là tấm gương phản chiếu, để xã hội bung nở “vườn hoa đẹp”, rực rỡ. Cách làm này hiệu quả, trực quan hơn ngàn lời tuyên truyền sáo rỗng.
Mặc dù đã bị cơ quan chức năng cho ngừng hoạt động, do không có đủ điều kiện mở lớp giữ trẻ, nhưng Phan Ngọc Minh Thư (sinh năm 1991, ngụ ấp Vĩnh Thới, xã Vĩnh Hanh, huyện Châu Thành, tỉnh An Giang) vẫn tiếp tục tổ chức giữ trẻ. Hậu quả, Thư phải ngồi tù khi có một bé tử vong.
Ông bà, cha mẹ tôi là nông dân. Tôi sinh ra và lớn lên ở làng. Tôi từ làng ra đi. Ba năm quân ngũ tôi đóng quân ở thành phố. Ở cái nơi mà ánh sáng ban ngày, ánh điện ban đêm đều giống như nhau. Tôi không hòa nhập được với cuộc sống thị thành. Muốn học theo một cái gì đó lại thấy mình như thằng bé hớn hở đuổi theo bao điều phù du không có thật.
Ngày xuân, người Việt Nam có tục lệ xin chữ. Chữ xin về treo nơi trang trọng trong nhà, lấy ý nghĩa của những chữ đó làm điều răn mình. Bên cạnh chữ Hán-Nôm, nhiều người "thỉnh" những bức thư pháp viết bằng chữ quốc ngữ (chữ Việt).
Xuân năm nay, anh em tôi vẫn về, để đoàn tụ cùng mẹ cha trong nén nhang trầm nghi ngút.
Bị "treo còi" hết đời vì phân biệt chủng tộc, trọng tài người Thái Lan lấy lý do bản thân cũng là người da sậm màu để biện minh.